Thứ Bảy, 8 tháng 3, 2025

Đảng Cách Mạng

Trong quá khứ chúng ta nghe nhiều về các đảng nhưng tất cả các đảng có bao giờ tự hỏi: đảng mình là đảng chính trị hay là đảng cách mạng? Bài viết này sẽ tập trung vào đảng cách mạng. Bài nói về đảng chính trị sẽ trình bày trong tuần tới.

Mục đích của cách mạng là thay đổi toàn diện và triệt để; nhưng không vì mục đích đó để xem thường mạng sống của Con Người, cho dù đó là mạng sống của đối thủ của mình.

Các cuộc cách mạng trên thế giới từ Ai Cập đến Tunisia kết quả ra sao? Hai đất nước này vẫn nằm ở vị trí “độc tài” dưới nhãn hiệu dân chủ. Tại sao thế? Câu trả lời có lẽ là cuộc cách mạng ở hai nước này không khởi đầu từ cái gốc mà chỉ bộc phát ở cái ngọn cho nên cuối cùng trở lại nền độc tài mới.

Để có một đảng cách mạng trước tiên phải có con người làm được cách mạng bản thân. Cuộc cách mạng bản thân để tự chính mình rèn luyện mình, kiềm hãm những cái Thâm-Sân-Si bởi ba cái này tạo ra hỗn loạn xã hội. Nói đơn giản khởi đầu của đảng cách mạng phải bắt đầu từ chính bản thân để chính mình kiện toàn tu dưỡng bản thân -- hầu tạo ra một nền tảng căn bản của đạo đức (lối ứng xử của Người) làm người.

Khi có nhiều con người có tu dưỡng, ngồi lại để thảo luận, tìm ra một tư tưởng làm nền tảng sinh hoạt của bản thân, của đảng cách mạng. Tư tưởng đó phải đặt Con Người làm gốc, dựa vào tương quan của Con Người để triển khai tư tưởng vào trong thực tế.

Những con người có du dưỡng đem những thảo luận về tư tưởng để tương tác với nhau hầu đánh giá thực-giả, khả năng, ý chí, cách làm việc -- để từ đó sắp xếp công việc cho phù hợp. Đây là tiến trình thử thách với nhau để đánh giá với nhau, tìm hiểu nhau, và xác định cái tư tưởng lựa chọn đó đúng hay sai, cần phải điều chỉnh ra sao.

Những con người có tu dưỡng tự chính bản thân phải lo được đời sống cho mình và gia đình. Nếu có khả năng làm ăn thương mại thì tạo ra công ty để giúp những cá nhân khác, giúp những người hàng xóm có công ăn việc làm. Đây là điểm chính của một đảng cách mạng. Không giải quyết được chuyện mưu sinh cho bản thân, cho những người đồng hành, cho những người hàng xóm gần gũi với mình thì đừng nói đến chuyện cách mạng.

Đảng cách mạng phải có một sơ đồ của một hệ thống chính quyền nhằm kiểm soát lẫn nhau. Nói tam quyền phân lập thì phải hình dung cái tam quyền phân lập đó ra sao, cái lổ hổng của tam quyền phân lập ra sao để kiện toàn nếu chọn tam quyền phân lập. Phải đặt câu hỏi, nếu tam quyền phân lập hợp tác để trở thành tam độc tài thì người dân dựa vào đâu để giải quyết chuyện đó? Nói chung dùng từ tam quyền phân lập không đủ để thuyết phục người khác khi mà không có một khung sườn để giải quyết vấn đề người xấu vào trong cơ chế tam quyền phân lập, và chính những người xấu hợp tác để trở thành một “độc tài” dưới danh nghĩa tam quyền phân lập.

Đảng cách mạng phải có một sơ đồ với hệ thống chính quyền ra sao, trách nhiệm của mỗi cơ năng như thế nào, thời gian phục vụ ra sao, người dân có cơ năng nào để xét lại những sai lầm của cơ cấu chính quyền đưa ra.

Đảng cách mạng nhìn vấn đề kinh tế ra sao? Một nền kinh tế tư bản hoang dã hay một nền kinh tế tư bản nhân bản? Một nền kinh tế xem thường thiên nhiên hay một nền kinh tế bảo quản thiên nhiên? Một nền kinh tế các công ty có trách nhiệm với sản phẩm trở thành phế thải hay một nền kinh tế cho các công ty tạo ra phế thải và xã hội phải gánh hậu quả của vật phế thải sau một thời gian sử dụng? Một nền kinh tế biết đủ hay vô đáy để tiếp tục thu vét từ xã hội cho cái giàu của chính bản thân?

Đảng cách mạng nhìn vấn đề giáo dục ra sao? Mục đích của giáo dục là gì?

Đảng cách mạng suy nghĩ gì về chuyện Tiền và Nhân sự? Có phương cách nào để đào tạo cán bộ trở thành những con người cách mạng luôn luôn quan tâm đến sự tu dưỡng bản thân? Làm sao tạo ra tiền và tìm người có khả năng? Có tiền và có người thì sẽ làm gì? Chương trình ngắn hạn, dài hạn ra sao? Có tiền nhưng biết sử dụng tiền cho hợp lý, bảo quản tiền bạc không bị lạm dụng hay biển thủ? Có người nhưng biết sử dụng người cho đúng khả năng, đúng công việc, và tôn trọng người hợp tác?

Đảng cách mạng thấy được sự tương quan giữa Triết Học, Sử Học, và Khoa Học? Đảng cách mạng làm việc trên tinh thần khoa học hay làm việc trên tinh thần nước đến chân mới nhảy?

Đảng cách mạng không cần phải phô trương và những cán bộ cách mạng sống, hòa hợp với đáy tầng, giúp đỡ đáy tầng chuyện cơ bản nhất là kinh tế, là giáo dục (hiểu ở một nghĩa rộng lớn chứ không phải là trường sở) mà không ai biết đó là cán bộ cách mạng.

Đây là bước chuẩn bị lâu dài, có thể 30 năm trước khi chính thức tuyên bố thành lập đảng cách mạng với cương lĩnh và chương trình hành động. Bước chuẩn bị này để xây dựng lực lượng gốc, xây dựng nền tảng trong công việc chuẩn bị cuộc cách mạng toàn diện và triệt để; cũng như xây dựng nền tảng để xây dựng lại hệ thống xã hội băng hoại, thất nhân thành một xã hội có trách nhiệm, có nhân tâm, nhân đức, nhân đạo, nhân tri, nhân trí, nhân lực, và nhân chủ.

Cách mạng không phải chỉ là trình bày qua vài trang giấy, cuốn sách, mớ nguyên lý hỗn độn, mơ hồ, ảo tưởng vì nếu cách mạng chỉ xảy ra đúng tại A mà không thành ở B thì phải xét lại. Cách mạng là sản phẩm của con người. Con người có suy nghĩ (tư tưởng) để biết đúng, sai. Con người cũng sống nhờ vật chất và hoạt động để tiến hóa. Vậy con người cách mạng phải có tu dưỡng qua suy nghĩ, lý luận. Cao điểm của lý luận là triết học.

Triết học Duy Vật thất bại vì gian dối, một chiều, che giấu khuyết điểm, tranh thắng bằng cách tiêu diệt đối lập. Cách mạng là thay đổi. Thay đổi như thế nào? Đi về đâu cần phải có lý luận, thử thách, ứng biến với hoàn cảnh; không phải độc tài, độc đảng (đóng) mà qua nguyên tắc (mở) để mọi người tham dự, góp ý thì đó là dân chủ. Và nếu là trách nhiệm chung để thay đổi tốt hơn thì không thể tiêu diệt lẫn nhau để sống. Cách mạng phải phân biệt Chính và Trị. Cách mạng cũng là kiến thiết (kinh tế). Khi thế giới chỉ có một môi trường sống thì tranh giành đất đai (lãnh thổ) hay tài nguyên vốn giới hạn không phải là chính sách kinh tế đúng đắn của một lý thuyết cách mạng.

Vài ý tưởng gợi ý cho một đảng cách mạng ở tương lai xây dựng tại Việt Nam, do chính những người sống tại Việt Nam quan tâm đến vận mệnh của chính mình, gia đình mình, xã hội mình, đất nước mình, dân tộc mình. Người Việt ở ngoài Việt Nam chỉ đóng vai trò phụ, giúp đỡ ý kiến và vận động chính quyền sở tại nhằm đáp ứng nhu cầu mà đảng cách mạng trong nước cần để đẩy cuộc cách mạng đi đến thành công.

“Đảng cách mạng dùng phương tiện đấu tranh bí mật và từ dưới quần chúng đi lên…. Đảng cách mạng chủ đích lấy quần chúng, giác ngộ quần chúng cùng đứng lên sửa đổi và xây dựng xã hội với mình” (Lý Đông A)

Vũ Hoàng Anh Bốn Phương

Tháng 10 năm 2024 (Việt lịch 4903)

Nguồn: https://nganlau.com/2025/03/07/dang-cach-mang/

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Đảng Cách Mạng

Trong quá khứ chúng ta nghe nhiều về các đảng nhưng tất cả các đảng có bao giờ tự hỏi: đảng mình là đảng chính trị hay là đảng cách mạng? Bà...