Quyền im lặng
Quyền im lặng được
hình thành và được công nhận khi mà tất cả những tranh chấp được giải quyết qua
hệ thống pháp luật. Một người giết người đứng trước quan tòa, cá nhân này có
quyền không lên tiếng nói của chính mình trước vụ án. Cá nhân này có quyền
không trả lời những câu hỏi của cơ quan điều tra hoặc luật sư nếu những câu hỏi
đó không có lợi cho chính mình bởi mình không hiểu rõ luật, từ đó câu trả lời
đôi khi vô tình trở thành một cớ để cơ quan điều tra buộc tội chính mình.
Quyền im lặng là
quyền của một công dân khi công dân đó bị cơ quan điều tra của bộ máy cầm quyền
đưa ra tòa thì cá nhân đó có quyền từ chối trả lời bất cứ câu hỏi nào của cơ
quan điều tra dính dáng đến cá nhân bị kết tội. Cơ quan điều tra muốn kết tội bất
cứ cá nhân nào thì phải tìm bằng chứng, lời nói từ những cá nhân khác chứ không
thể bắt buộc cá nhân bị cáo trả lời những câu hỏi mà những câu hỏi đó có thể
làm hại đến bản thân của bị cáo vì không hiểu rõ luật.
Trong những cuộc lựa
chọn bồi thẩm đoàn cho vụ kiện hình sự, luật sư của cả hai bên và luôn cả vị thẩm
phán luôn luôn nhắc nhớ các bồi thẩm đoàn tương lai là bị cáo có quyền im lặng
và cái quyền im lặng đó không có nghĩa là bị cáo có tội -- mà là vì một lý do
nào đó, bị cáo không muốn đứng trước tòa để luật sư chất vấn trước mặt các bồi
thẩm đoàn vì sự trả lời của bị cáo có thể dùng để kết tội chính đương sự.
Quyền im lặng chỉ
áp dụng cho những người bị kết tội nhưng những người không bị kết tội hay còn gọi
là nhân chứng thì không có quyền này. Là một công dân phải có trách nhiệm trong
việc hợp tác với cơ quan điều tra hầu tìm ra sự thật trong việc điều tra những
tội ác xảy ra trong xã hội. Chính quyền sẽ không hoàn thành nhiệm vụ nếu không
có sự hợp tác từ người dân, đặc biệt là nhân chứng cho những vụ phạm pháp. Nhân
chứng cho vụ án cần phải được luật pháp bảo đảm để không bị hành hung từ bị cáo
thì lúc đó nhân chứng mới đủ an tâm để hợp tác với cơ quan điều tra.
Nếu nhân chứng
cũng là tội phạm trong vụ án mà cơ quan điều tra chưa biết thì nhân chứng có
quyền sử dụng Quyền Im Lặng này. Bất cứ nhân chứng nào sử dụng quyền im lặng
thì cơ quan điều tra phải có trách nhiệm điều tra từ những nguồn khác trước khi
có đầy đủ bằng chứng để kết tội nhân chứng là tội phạm thứ hai trong vụ án.
Quyền Tự Do Ngôn Luận
Ngay từ thời Con
Người xuất hiện trên trái đất này, quyền tự do ngôn luận đã xuất hiện từ đó.
Cho dù một người câm không nói được, hoặc Con Người thời nguyên thủy chưa có tiếng
nói mà chỉ trao đổi qua dấu hiệu, ký hiệu; sự trao đổi qua ký hiệu này nói lên
cái quyền tự do ngôn luận của Con Người đã có ngay thời có sự xuất hiện của Con
Người trên trái đất này.
Tự do ngôn luận
không nhất thiết là phát biểu ý kiến của chính mình bởi nếu là người câm thì
làm sao họ có thể phát biểu ý kiến. Vậy thì quyền tự do ngôn luận phải được hiểu
ở một dạng rộng, tổng thể -- nghĩa là bất cứ cá nhân nào sống trên trái đất này
đều có quyền tự do ngôn luận bằng phát biểu ý kiến qua lời nói, chữ viết, hoặc
hành động biểu tình để bày tỏ quan điểm của mình cho một vấn đề nào đó mình
quan tâm trong đời sống của xã hội. Chính quyền tự do ngôn luận này đã làm thay
đổi xã hội Con Người ngày càng được tiến hóa hơn, hướng thượng hơn.
Chính quyền tự do
ngôn luận này, xã hội loài người thấy những cái bất công trong cuộc sống; những
phong tục, tập quán bất công từ cha ông để lại và từ đó xã hội hiện tại đòi hỏi
thay đổi để tạo ra một xã hội công bằng hơn, hướng thiện hơn.
Hãy lấy thí dụ câu
nói “trai năm thê bảy thiếp, gái vỏn vẹn một chồng”. Chính cái quyền tự do ngôn
luận mà Con Người của thời đại 2023 cho rằng câu nói trên đã không còn hợp thời;
câu nói trên đã đi ngược lại cái đạo lý một vợ, một chồng. Chính quyền tự do
ngôn luận này đã tạo ra những cuộc thảo luận để tìm hiểu và làm sáng tỏ những vấn
đề mà thời đại trước đó đã chưa hiểu rõ -- để rồi những luật lệ, phong tục đi
ngược lại Nhân Bản Cương Thường của Con Người cần phải thay đổi cho phù hợp với
thực tế của thời đại.
Vậy thì bộ luật
258 của nhà cầm quyền Việt Nam để giam những người bất đồng chính kiến là đi
ngược lại Nhân Bản Cương Thường. Câu hỏi được đặt ra là thế nào gọi là lợi dụng
quyền tự do ngôn luận?
Để trả lời câu hỏi
này cần phải nhìn vào thực tế cá nhân phát biểu những điều gì. Nếu cá nhân nào
nói lên sự thật của xã hội, nói lên cách làm việc vô trách nhiệm của bộ máy cầm
quyền và kêu gọi mọi người cùng lên tiếng thì cá nhân đó đã sử dụng quyền tự do
ngôn luận đúng chỗ chứ không phải vi phạm quyền tự do ngôn luận. Khi cá nhân
phát biểu ý kiến để xây dựng một xã hội lành mạnh, dựa vào thực tế thối nát của
xã hội hiện tại để kêu gọi mọi người cùng lên tiếng thay đổi -- thì không thể
nào gọi là vi phạm quyền tự do ngôn luận. Trái lại chính nhà cầm quyền VN đã vi
phạm quyền tự do ngôn luận khi họ ra bộ luật 258; chính tòa án tại VN đã vi phạm
quyền tự do ngôn luận khi chính họ dựa vào luật đó để bỏ tù những cá nhân sử dụng
quyền tự do ngôn luận đã có từ thời nguyên thủy của loài người.
Bất cứ cá nhân nào
nằm trong vị trí cầm quyền thì cá nhân đó phải chịu sự phán xét, phê bình của
người dân trên cái trách nhiệm mà cá nhân đó nhận lãnh. Sự phán xét, phê bình
có thể diễn tả qua nhiều hình thức như là biểu tình trước trụ sở làm việc; hoặc
dựa vào câu nói, việc làm của cá nhân cầm quyền để diễu cợt làm cho mọi người
cười; hoặc tố cáo những hành động tham nhũng của từng cá nhân trong bộ máy cầm
quyền. Đây không phải là vi phạm quyền tự do ngôn luận mà là sử dụng quyền tự
do ngôn luận để xã hội có một bộ máy cầm quyền làm việc rõ ràng, minh bạch, chịu
trách nhiệm trước dân chúng.
Những ai sử dụng
quyền tự do ngôn luận để nói láo, vu khống, xuyên tạc, bôi xấu người khác mà
không có chứng cớ thì đã đi quá giới hạn của quyền tự do ngôn luận. Trong trường
hợp này, cá nhân bị bôi xấu có quyền thưa kiện người bôi xấu mình nếu sự bôi xấu
đó có ảnh hưởng đến sự sinh hoạt kinh tế trong đời sống của chính mình. Còn như
nếu sự bôi xấu không ảnh hưởng đến kinh tế của chính mình thì cá nhân bị bôi xấu
sử dụng quyền tự do ngôn luận thanh minh những điều không thật về mình cho mọi
người hiểu rõ.
Những ai sử dụng
quyền tự do để kêu gọi người khác hãm hại cá nhân khác, cướp tài sản của người
khác, hoặc gây khích động từ những cá nhân khác tức là những cá nhân đó đã vi
phạm quyền tự do ngôn luận.
Tự do ngôn luận để
trao đổi, học hỏi, làm cho xã hội ngày một tốt đẹp hơn, thăng tiến hơn. Những
khích động để tạo ra bất ổn trong xã hội là điều không thể chấp nhận. Cần phải
phân tích rõ sự bất ổn trong xã hội là gì. Khi một bộ máy cầm quyền độc tài,
đàn áp dân chúng, giết người giữa ban ngày tại đồn công an và người dân biểu
tình đòi hỏi sự minh bạch, có trách nhiệm của bộ máy cầm quyền thì người dân
hoàn toàn không hề tạo sự bất an cho xã hội, trái lại người dân đóng góp tiếng
nói của mình vào việc xây dựng một xã hội, một bộ máy cầm quyền có trách nhiệm
hơn.
Cần phải xác định
rõ là hiến pháp của Hoa Kỳ công nhận quyền tự do ngôn luận và chính quyền không
có quyền đưa ra luật để cấm quyền này. Tuy nhiên nếu là công ty thì công ty có
quyền giới hạn quyền tự do ngôn luận này vì nhiều lý do. Cho nên khi các mạng
xã hội ngăn cấm Trump và một số nhân vật khác sử dụng mạng xã hội thì đây hoàn
toàn không hề vi phạm hiến pháp. Ai đó sử dụng mạng xã hội do tư nhân lập ra
thì phải theo đúng luật lệ họ đặt ra.
Quyền tự do ngôn
luận của các nhân vật thuộc dạng quần chúng (những cá nhân lớn nằm trong bộ máy
cầm quyền, những cá nhân có danh tiếng trong xã hội hay ảnh hưởng đến mạng xã hội,
những cá nhân làm công việc truyền thông, hay những cá nhân gọi là chuyên nghiệp
v.v…) cũng cần phải xét lại bởi nếu một
cá nhân, trong phạm vi của một buổi tiệc, có thể nói một điều nào đó sai sự thật
thì kết quả có thể không thiệt hại nhiều. Nhưng một cá nhân của quần chúng, lợi
dụng quyền tự do ngôn luận để nói những điều không thật (biết là không thật hoặc
không có bằng chứng để xác nhận là sự thật) thì sẽ tạo ra nguy hiểm rất lớn cho
xã hội.
Hình ảnh bạo loạn
tại căn nhà Quốc Hội, với mục đích lật đổ kết quả bầu cử năm 2020 bởi những lời
tuyên truyền của Trump là bầu cử có gian lận -- là thí dụ điển hình của nhân vật
dạng quần chúng sử dụng quyền tự do ngôn luận qua sự nói dối, nói sai sự thật
đã tạo ra sự bất ổn trong xã hội, ảnh hưởng đến sinh mạng và nền dân chủ của quốc
gia. Cần phải có bộ luật để trừng phạt những cá nhân lạm dụng quyền tự do ngôn
luận để tạo ra sự bất ổn trong xã hội.
Qua sự kiện bạo loạn
ngày 6 tháng 1 năm 2021, cơ quan điều tra đặc biệt của Bộ Tư Pháp đã truy tố
Trump về tội lật đổ cơ chế dân chủ đã được hình thành trên 200 năm -- không phải
qua lời nói dối của kết quả bầu cử của Trump mà qua hành động để thay đổi kết
quả bầu cử với sự hợp tác của vài cá nhân thân cận với Trump để làm áp lực các
tiểu bang và Mike Pence, hầu thay đổi kết quả bầu cử 2020. Đến giờ phút này
Trump vẫn cho rằng bầu cử năm 2020 là gian lận mà chính trong thâm tâm của
Trump biết rằng điều ông nói với công chúng là giả dối nhưng ông vẫn nói bởi đấy
là con người thật của Trump: lợi dụng kẽ hở của luật pháp để đạt quyền lợi cá
nhân, sẵn sàng gian dối để chạy trốn tội khi vi phạm và bị bắt quả tang trong
việc lưu trữ tài liệu mật sau khi rời khỏi chức vụ Tổng Thống.
Một Việt Nam tương
lai cần phải tôn trọng quyền tự do ngôn luận nhưng đồng thời có những luật lệ để
tránh các vị đại diện dân cử, các vị có chức quyền và tiếng tâm trong xã hội
nói dối, làm hại đến xã hội thì trường hợp này là lạm dụng quyền tự do ngôn luận,
sẽ bị trừng phạt thật nặng để làm tấm gương cho người khác.
Vũ Hoàng Anh Bốn
Phương
Tháng 12 năm 2023
(Việt lịch 4902)
Nguồn: https://nganlau.com/2024/04/01/nhan-ban-cuong-thuong-quyen-im-lang-tu-do-ngon-luan/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét