Thiên nhiên hiện hữu trước khi có sự hiện hữu của Con Người. Thiên nhiên trở nên vô giá trị nếu không có sự xuất hiện của Con Người. Tương quan giữa Con Người và thiên nhiên là tương quan hữu tương luôn luôn xảy ra, không ngừng nghỉ, kể từ khi Con Người xuất hiện trên trái đất này. Con Người tác động vào thiên nhiên và thiên nhiên tác động vào Con Người.
Khi
Con Người xuất hiện trên quả đất này, thiên nhiên đã cung cấp sự sống cho Con
Người. Từ hái những quả thiên nhiên để ăn, săn những con thú ngoài thiên nhiên
để cung cấp thực phẩm cho Con Người. Con Người luôn luôn dựa vào thiên nhiên để
làm thăng hoa cuộc sống của chính mình.
Do
có Con Người, với những sáng tạo của Con Người để Con Người chọn nếp sống từ
săn bắn, du mục sang định cư một chỗ và tự mình cải tạo thiên nhiên để làm gia
tăng thực phẩm cho nhu cầu của Con Người. Con Người không những cải tạo thiên
nhiên trên mặt đất mà cải tạo thiên nhiên dưới lòng đất để sản xuất ra dầu hỏa,
khí đốt, chất kim loại nhằm gia tăng cuộc sống của Con Người ngày càng tiến hóa,
tiến bộ hơn thời kỳ ăn lông ở lỗ.
Chưa
bao giờ thế giới nhìn vấn đề bảo vệ thiên nhiên như thời điểm hôm nay bởi Con
Người không những cải tạo thiên nhiên để cho cuộc sống tiến bộ mà Con Người đã,
đang lạm dụng thiên nhiên để rồi đang hủy diệt thiên nhiên. Con Người cần thiên
nhiên để sống còn. Nếu Con Người không bảo vệ thiên nhiên mà hủy hoại thiên
nhiên thì loài người trên trái đất này sẽ không còn môi trường để sống và cuối
cùng đi đến sự diệt vong.
Nhưng
mà thiên nhiên là gì? Chúng ta thường nhìn thiên nhiên là mưa, nắng, gió, không
khí, khí hậu, sinh thực vật, sông ngòi, biển cả, núi non, chất khoáng sản dưới
lòng đất, lòng biển. Vâng! Đó chính là thiên nhiên chung quanh cuộc sống của
Con Người. Còn một cái thiên nhiên khác mà ít ai để ý đó là thiên nhiên trong mỗi
Con Người của chúng ta. Những bộ phận trong cơ thể của chúng ta là do sự kết hợp
của thiên nhiên (một trứng, một tinh trùng), những nhiệm vụ của mỗi bộ phận
trong cơ thể do thiên nhiên tạo ra. Nhịp đập của tim, sự vận hành của tay chân,
những dây thần kinh trong cơ thể. Tất cả là thiên nhiên trong Con Người của
chúng ta. Chúng ta sanh ra, những cơ năng trong cơ thể chúng ta đã có sẵn,
chúng sống với cái cơ thể đã sinh ra đó.
Khi
nói đến nhu cầu thiên nhiên thì chúng ta phải hiểu là thiên nhiên sống chung
quanh chúng ta và thiên nhiên sống trong chúng ta. Vậy thì chúng ta cần tìm hiểu
quan hệ của thiên nhiên với Con Người để từ đó có những phương pháp cải tạo
thiên nhiên phục vụ cho cuộc sống Con Người cho thế hệ hôm nay và tương lai.
Thiên Nhiên Trong Cuộc Sống
Con Người
Con
Người tận hưởng thiên nhiên rất nhiều mà không để ý được cái quan trọng của thiên
nhiên ra sao. Thí dụ: không khí chúng ta thở, nước chúng ta uống, thực phẩm
chúng ta ăn hằng ngày. Chúng ta nhìn những vấn đề này rất bình thường mà không
nhìn rõ sự tương quan của thiên nhiên với cuộc sống của chúng ta.
Thiên
nhiên giúp cho Con Người hiện hữu và đồng thời Con Người cải tạo thiên nhiên để
làm thăng hoa cuộc sống của chính mình. Từ cuộc sống du mục, đi đó đây săn bắn,
hái rau quả tìm thức ăn phục vụ nhu cầu nhu yếu; Con Người đã biết cải tạo
thiên nhiên để định cư một địa phương, khai phá rừng để tạo ra những cánh đồng
trồng trọt; chăn nuôi tạo ra thức ăn cho chính mình đồng thời tạo cho phong cảnh
của thiên nhiên bớt rừng rú, bớt hoang dã. Con Người biết tạo ra lửa để nấu thức
ăn thay vì ăn thức ăn sống như loài thú. Đây là sự khác biệt rất lớn giữa Con
Người và loài vật. Tuy cả hai đều có bộ óc nhưng bộ óc của Con Người ở tầng cao
hơn để tạo ra tư tưởng -- từ đó tạo ra phương cách để cải tạo thiên nhiên phục
vụ cho đời sống Con Người. Trong khi đó thì loài thú chỉ dựa vào thiên nhiên để
sống mà không biết cải tạo thiên nhiên như Con Người.
Không
thể nào tách thiên nhiên ra khỏi cuộc sống Con Người và cũng không thể nào tách
Con Người ra khỏi thiên nhiên. Duy Nhân Cương Thường: Nhu Cầu Thiên Nhiên có nghĩa
là Con Người phải biết sự tương quan này và phải biết cách cải tạo thiên nhiên
để phục vụ cuộc sống của Con Người nhưng đồng thời không thể hủy hoại thiên
nhiên.
Một
quốc gia A có kỷ nghệ cao, có luật bảo vệ môi sinh (thiên nhiên) chặt chẽ đem dời
chuyển công ty đến một quốc gia B để lợi dụng luật bảo vệ môi sinh lõng lẻo làm
ảnh hưởng đến môi trường sống của quốc gia B như nước, không khí thì công ty của
quốc gia A đã vi phạm Duy Nhân Cương Thường. Nước và không khí không phải chỉ ở
một chỗ mà luôn luôn dy chuyển. Môi sinh xấu ở quốc gia B rồi sẽ đến quốc gia
A. Cho dù nước và không khí không đến được quốc gia A nhưng với đạo sống của
Con Người, chúng ta không thể nào làm ảnh hưởng môi trường sống của quốc gia
khác cho cái lợi ích của công ty mình.
Khi
chính quyền của ông Trump rút ra khỏi hiệp ước bảo vệ môi sinh bởi cho rằng luật
bảo vệ môi sinh sẽ làm ảnh hưởng đến công ăn việc làm của người Mỹ. Đây là cái
nhìn thực tế nhưng không phải là cái nhìn chiến lược có lợi cho Con Người nói
chung và người Mỹ nói riêng. Cái thực tế là bảo vệ được công ăn việc làm cho một
số người nhưng để rồi phá hoại môi sinh và sự phá hoại này sẽ tốn kém rất nhiều
tài lực và nhân lực (hơn cái mất mác công ăn việc làm) của mọi người để cải tạo
môi sinh trở lại trạng thái như lúc đầu. Đây chính là chính sách đi ngược lại
Duy Nhân Cương Thường.
Vì
quyền lợi của công ty, các công ty vận động các cơ quan quyền lực để đưa ra những
bộ luật có lợi cho công ty tiếp tục khai thác dầu, hơi đốt mà không cần biết sự
khai thác này ảnh hưởng đến môi sinh ra sao. Những cuộc động đất ở Texas,
Oklahoma do kỹ thuật dùng nước và chất hóa học để tạo ra sức ép lấy hơi đốt từ
đá làm cho lòng đất bị biến dị, tạo ra những cuộc động đất do chính Con Người
tác động. Chưa kể nước dưới lòng đất cũng bị ảnh hưởng. Chính sách tự do cho
công ty làm giàu trên thiên nhiên đã vi phạm Duy Nhân Cương Thương.
Tại
Việt Nam, các công ty của Trung Quốc, Đài Loan hay Tây Phương vào thành lập để
khai thác khoáng sản, tài nguyên; hoặc sản xuất những chất hóa học làm ảnh hưởng
đến môi trường sống của Con Người như nước, không khí, biển, sông ngòi. Đây
chính là sự vi phạm trắng trợn vào Duy Nhân Cương Thường và được nhà cầm quyền
Việt Nam bảo trợ, ủng hộ cho chuyện này.
Nếu
Con Người sống nhờ vào thiên nhiên và nếu Con Người tiếp tục khai thác thiên
nhiên một cách vô tội vạ thì đến một lúc nào đó, thiên nhiên chẳng còn để cho
Con Người được sống như đã từng được sống kể từ khi có sự xuất hiện của Con Người
trên trái đất này. Nếu không đặt nhu cầu cải tạo thiên nhiên là nhu cầu cần thiết
thì chính Con Người đã tự giết lấy chính mình ở một tương lai sắp đến.
Cần
phải biết cải tạo thiên nhiên để phục vụ đời sống của Con Người tương lai chứ
không phải phục vụ đời sống của Con Người ở hiện tại mà bỏ mặc tương lai ra
sao. Cải tạo thiên nhiên gồm điều chỉnh lại những cái mà Con Người đã làm hư hỏng
thiên nhiên trong quá khứ. Mà để làm điều này, tất cả những chính sách từ kinh
doanh đến khai thác tài nguyên dưới lòng đất, đến phòng thí nghiệm cần phải có
sự kiểm soát chặt chẽ để phục vụ Con Người và đồng thời không phá hoại thiên
nhiên mà Con Người sống trong đó. Đây là
sự chọn lựa phải dứt khoát bởi nếu không, trái đất này trở thành một mảnh đất
chẳng còn sự sống của bất cứ loài vật nào gồm cả Con Người.
Thiên Nhiên Trong Con Người
Chúng
ta sinh ra với bộ óc, với trái tim. Sự khác biệt giữa Con Người với loài vật là
ở bộ óc và trái tim của chính chúng ta. Tại sao có những người có trái tim rộng
lớn, biết lo cho người khác và sẵn sàng hy sinh quyền lợi cá nhân cho quyền lợi
của tập thể? Tại sao có những người hy sinh quyền lợi tập thể để lo cho quyền lợi
của cá nhân? Hai hình ảnh khác biệt này là ở chính bộ óc của hai cá nhân được cải
tạo một cách khác nhau để hai cá nhân có sự chọn lựa cuộc sống khác nhau. Một
bên vì quyền lợi chung, một bên chỉ nghỉ đến quyền lợi của chính mình.
Nếu
ai cũng nghĩ đến quyền lợi của chính mình thì phải chẳng thế giới này trở lại
thời kỳ nguyên thủy loài người, mạnh được yếu thua mà không quan tâm đến quyền
lợi của những Con Người khác trong xã hội? Đây chính là hướng tiến đi ngược lại
đường sống của lịch sử Con Người.
Sự cải
tạo thiên nhiên trong mỗi Con Người chúng ta trước hết là cho chính bản thân
chúng ta. Cha mẹ sinh ta ra với bộ óc, trái tim, tính tình sẵn có. Cha mẹ và xã
hội nuôi dưỡng chúng ta lớn lên và chính trong chúng ta phải phát triển bộ óc của
chính mình để tự mình làm chủ lấy mình chứ không để bất cứ ai làm chủ bản thân
của mình. Sự tự giác trong mỗi chúng ta
là do sự rèn luyện từ tri thức bên trong bộ óc của chính mình. Chẳng ai dạy và
chỉ cho chúng ta tìm được sự tự giác mà sự tự giác từ chính trong tri thức tìm ẩn
trong bộ não của chúng ta, do chính chúng ta cải tạo và làm sống dậy cái tri thức
đó để thấy được thế nào gọi là tự giác.
Sự
giáo dục ở trường học hoặc ngoài xã hội chỉ giúp chúng ta một phần trong tiến
trình tìm kiếm tự giác trong bản thân của chúng ta. Chỉ có sự tự giác thì chúng
ta mới nhìn được vấn đề rõ ràng hơn, ở dạng tổng thể (toàn diện) chứ không phải
ở dạng phiến diện. Chỉ có sự tự giác chúng ta mới có thể làm chủ lấy mình và điều
chỉnh cuộc sống của mình, tính tình của mình cho phù hợp với đời sống của xã hội
Con Người, đồng thời đóng góp công sức để làm cho xã hội tốt đẹp hơn.
Cải
tạo thiên nhiên trong Con Người của chúng ta gồm cả thái độ ăn uống hằng ngày,
cuộc sống hằng ngày. Một Con Người ăn uống cẩu thả, không đều độ, chỉ ăn nhậu,
chỉ nghĩ đến dâm dục, vật chất mà không nghĩ đến những chuyện khác thì thử hỏi
Con Người đó sẽ đóng góp được gì cho xã hội? Một Con Người khác biết chọn thức
ăn, biết tập thể dục hằng ngày, tránh rượu chè, cờ bạc và tập trung vào việc tu
dưỡng bản thân để giúp người khác cùng tu dưỡng bản thân, tạo ra một xã hội tốt
đẹp hơn thì chính Con Người này đã biết cải tạo cái tri thức (tự nhiên) của
chính mình.
Cải
tạo cái tự nhiên trong chính Con Người phải khởi đầu bằng chính bản thân đặc biệt
là ở Việt Nam, một môi trường xã hội đã biến Con Người thành những Con Vật, để
người khác nắm sinh mệnh của chính mình thay vì tự chính mình nắm lấy sinh mệnh
của mình. Cái môi trường xã hội ở Việt Nam là một môi trường hoàn toàn hư hỏng
và là môi trường đào tạo ra những con vật đội lốp Người. Đây chính là xã hội của
thời nguyên thủy mà cuộc sống của Con Người luôn luôn bị đe dọa. Vậy thì người
Việt hôm nay phải tự mình nhìn lại chính mình, cải tạo ngay chính tri thức bên
trong của mình, loại bỏ những quyền lợi ngắn hạn để chọn thái độ tự chủ cho
chính mình và dân tộc mình. Chỉ khi nào chính chúng ta làm chủ được bản thân thì
lúc đó mới có một nền hòa bình thực sự, một nền dân chủ thực sự, một xã hội
nhân bản.
Vũ
Hoàng Anh Bốn Phương
Tháng
2 năm 2018
Dallas,
TX
Nguồn:
https://nganlau.com/2018/03/15/duy-nhan-cuong-thuong-nhu-cau-cai-tao-thien-nhien/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét