Để thực hiện nhu cầu nhu yếu (ăn, chỗ ở), mỗi cá nhân sống trong xã hội cần có tiền để thực hiện nhu cầu trên. Không thể nào chối bỏ được sức mạnh của đồng tiền bởi nếu tiền không có thì lấy gì để ăn, tìm đâu ra chỗ ở nếu mà cá nhân đó không có đất để tự mình tạo ra thức ăn, dựng lên căn nhà lá cho chính bản thân mình.
Đồng tiền có thể cung cấp nhu cầu nhu yếu của con người nhưng đồng tiền có thể trở thành một loại ma, âm thầm xâm nhập vào cơ thể của con người để biến con người làm nô lệ cho đồng tiền. Từ sự nô lệ đó biến con người trở thành một con vật đội lốp người. Hãy tìm hiểu rõ hơn nữa, bằng những chứng minh thực tế của cuộc sống để mỗi người trong chúng ta rút ra bài học cho chính bản thân, hoặc để thế hệ tương lai nhìn rõ vấn đề, không vấp phải những cái mà tiền nhân đã vấp phải trong việc kiến tạo một nước Việt mới.
Câu chuyện ma tiền xảy ra ở tất cả mọi nơi, ở tất cả mọi cơ chế dân chủ hay độc tài. Ma tiền xâm nhập vào chính trong tiềm thức của mỗi người chỉ đơn giản là lòng tham không đáy của con người. Càng có nhiều của cải thì càng sợ mất. Mà càng sợ mất thì tìm đủ mọi cách để giữ của cải đó bằng mọi cách dù là ảnh hưởng đến cuộc sống của người khác. Ngay cả những người không giàu có, ma tiền vẫn có thể xâm nhập vào chính mình mà mình không hề nghĩ đến. Hãy đưa ra vài thí dụ để chứng minh điều trên.
Tại Mỹ, công ty Facebook (FB) vì ma tiền, sẵn sàng nhận quảng cáo giả dối từ những cuộc vận động tranh cử; hoặc nhận quảng cáo từ những người lừa gạt người mua qua dạng công ty có website rõ ràng trong thời gian lừa gạt. Nếu bạn sống ở Mỹ, bạn vào FB, một quảng cáo của một công ty nào đó hiện trên FB của bạn. Trước khi mua bạn phải cần đọc rõ những lời phê phán của những người đã từng là nạn nhân của sự lừa gạt. Có lẽ người lừa gạt không có đủ thời gian để xóa những phê phán thông báo cho mọi người biết đây là sự lừa gạt, bởi có những quảng cáo trên vài trăm hoặc cả ngàn lời phê bình trong đó. Khi bạn báo với FB đây là quảng cáo sai lầm thì FB chỉ cám ơn bạn, không gửi quảng cáo đó đến bạn nhưng loại bỏ quảng cáo đó hay không thì có lẽ … không xảy ra bởi sẽ mất đi tiền quảng cáo. Đối với FB, họ quan niệm người mua phải kiểm chứng quảng cáo chứ họ không làm chuyện đó, mặc dù bạn đã thông báo với họ và nhiều người trên đó đã cho biết là lừa gạt, FB không quan tâm bởi họ đã bị ma tiền làm họ không còn thấy đâu là sai trái. Vấn đề đặt ngược lại, nếu ai đó quảng cáo trên FB, nói cái không thật về công ty FB, về cá nhân ông chủ FB thì FB có nhận đăng hay không? Chắc là không bởi họ cho rằng nói sai về họ. Nhưng khi nói sai về người khác thì họ không quan tâm. Chính con ma tiền đã làm những người sáng lập FB không nhìn ra sự thật của vấn đề, miễn sao mình có tiền quảng cáo mà không cần biết cái quảng cáo đó ảnh hưởng đến người khác hay không.
Một thí dụ khác ở VN, những tư nhân, những quan chức trong cơ chế cầm quyền, cùng nhau hợp tác để cướp đất của dân, với danh nghĩa sử dụng đất đai cho việc phát triển kỹ nghệ nhưng thực chất là để làm giàu trên những mảnh đất đáng vài triệu đô và bồi thường cho dân vài trăm đô để dân trở thành dân oan, không nhà cửa cư trú (một trong những nhu cầu nhu yếu của Con Người). Ma tiền đã đưa họ đến hành động dựng lên những trạm thu tiền đường mà những con đường đó họ lấy tiền đâu ra để xây? Chắc chắn là tiền thuế của dân và họ vẫn tiếp tục làm công việc thu tiền không cần biết hệ quả thu tiền đó sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của người dân ra sao, ảnh hưởng đến hệ thống đường xá ra sao. Ma tiền đã đưa họ đến hành động cho những công ty nước ngoài, mặc sức xả thải chất động vào nước, vào không khí nơi mà người dân đang sống và cả chính họ đang sống. Ma tiền đã làm cho người dân sẵn sàng bỏ chất hóa học vào thức ăn nhằm đem lại lợi cho mình mà không cần biết sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của người khác ra sao. Nếu bạn có dịp vào vùng thôn quê trong dịp quen biết ai đó, thì bạn sẽ không ngạc nhiên khi họ nói với bạn cây này là dành cho ở nhà ăn, còn những cây kia là để bán ngoài chợ. Tại sao thế? Tại sao cây ở nhà ăn thì lại khác còn cây bán ngoài chợ lại khác? Phải chăng ma tiền đã làm cho người dân sẵn sàng bỏ chất hóa học vào cây bán cho người khác còn cây chính nhà mình ăn thì không bỏ chất hóa học?
Ma tiền đã làm cho các vị bác sĩ ở Mỹ, cũng như những công ty sản xuất thuốc, hợp tác với nhau để bán thuốc, để cùng nhau thu lợi nhuận (bác sĩ nhận tiền từ hãng thuốc, hãng thuốc bán ra được số lượng cao do toa của bác sĩ) kết quả tạo ra cuộc khủng hoảng của Opiod (thuốc đau nhức) với biết bao nhiêu người chết, với biết bao nhiêu chi phí của chính quyền địa phương cứu một người bị lạm thuốc Opiod.
Ma tiền đã làm cho những công ty thuốc, cùng một loại thuốc nhưng bán ở Mỹ giá gấp 5 lần so với giá bán ở những quốc gia Canada hoặc Âu Châu. Chuyện này xảy ra bởi vì ma tiền, các dân biểu ở Quốc Hội Mỹ, làm ra luật để hãng thuốc tự do bán giá chết người, miễn sao hãng thuốc bỏ tiền vào quỹ ứng cử của họ thì luật sẽ được thông qua dễ dàng mà không cần biết những người cần loại thuốc đó phải bán cả tài sản để mua những loại thuốc mình cần cho cuộc sống của mình.
Ma tiền đã làm cho người lãnh đạo nghiệp đoàn xe hơi ở Mỹ, giao cho công ty nào đó một hợp đồng huấn luyện người trong nghiệp đoàn để nhận được tiền hối lộ với con số là 1.5 triệu từ công ty nhận hợp đồng đó.
Ma tiền đã làm cho các luật sư ở Mỹ, nhận tiền từ nước ngoài để làm đại diện cho thân chủ nước ngoài, nhằm vận động hành lang để ảnh hưởng đến chính sách của Mỹ có lợi cho khách hàng nước ngoài của mình là một chính quyền hoặc ảnh hưởng thẳng vào chính sách của Mỹ có lợi cho nước mà các luật sư nhận là khách hàng.
Ma tiền đã làm cho tổ chức Hoàng Cơ Minh, từ một tổ chức gọi là kháng chiến trở thành một tổ chức kinh tài, lừa gạt người dân để người dân ủng hộ qua hệ thống phở Hòa hoặc qua những hệ thống kinh tài khác mà không cần biết là hành động đó cũng giống như hành động của cộng sản. Lợi dụng từ ngữ kháng chiến, lợi dụng lòng yêu nước của người dân để lấy tiền ủng hộ một cách không có lương tâm. Xem ra lòng yêu nước của người Việt đều bị cả hai phía (cộng sản hay không cộng sản) lợi dụng một cách trắng trợn và thô bỉ.
Ma tiền đã khiến một số người Việt, sống tại Anh Quốc, dùng căn nhà đang ở để trồng thuốc phiện, bán cho người tiêu dùng mà không cần biết đây là vi phạm luật pháp của quốc gia sở tại. Cũng trên lãnh vực thuốc nguy hiểm này, ma tiền đã biến VN thành nơi sản xuất loại thuốc phiện, bạch phiến để giết chết thế hệ trẻ Việt đồng thời xuất khẩu những loại thuốc nguy hiểm này ra các quốc gia khác mà không cần biết tính mạng của người sử dụng ra sao.
Rất nhiều thí dụ thực tế, ở khắp nơi trên thế giới này, để cho thấy trong tất cả mọi xã hội, mọi thành phần đều bị con ma tiền chi phối quyết định hằng ngày của họ trên lãnh vực kinh tế, trên lãnh vực làm giàu và ngay cả trên lãnh vực thực hiện nhu cầu nhu yếu. Có người lý luận vì nhu cầu sống (ăn, mặc, ở), cho nên tôi phải làm tất cả mọi chuyện để thực hiện nhu cầu này, bởi nếu không tôi sẽ chết đói. Đây cũng là sự ngụy biện bởi con ma tiền xâm nhập vào trong tri thức của chính mình và từ đó -- mình không nhìn ra được vấn đề là có nhiều cách để tạo ra tiền hầu cung cấp nhu cầu nhu yếu của chính bản thân. Vấn đề là sự lựa chọn, vấn đề là ma tiền hoành hành trong chính cơ thể của người đó ra sao để đi đến một quyết định tốt trong công việc thực hiện nhu cầu nhu yếu của chính bản thân.
Trong cuộc sống của Con Người không phải chỉ có tiền là trên hết. Câu nói “có tiền mua tiên cũng được” là câu nói đầu môi chót lưỡi, câu nói của người giàu -- tưởng đồng tiền của mình sẽ mua được tất cả. Thực tế thì đồng tiền không mua được cái quan trọng nhất của Con Người đó là mạng sống. Dù anh có giàu cách mấy anh vẫn không mua được sự sống và rồi anh cũng sẽ nằm dưới lòng đất như mọi người. Chưa kể đồng tiền sẽ không mua được nhân cách, tư cách của một con người. Bán tư cách, nhân cách của một con người dễ hơn là bỏ tiền ra mua tư cách, nhân cách của một con người.
Chỉ khi nào chính mỗi cá nhân Việt nhận ra được con ma tiền sống trong chính mình, luôn luôn chờ chựt để cướp đi tri thức, trí tuệ của chính mình. Từ sự nhận thức đó sẽ dẫn đến hành động cố gắng tu dưỡng Tâm của mình, không để con Ma Tiền điều khiển mình mà chính mình tự điều khiển bản thân mình, quan tâm đến cuộc sống của mình và cuộc sống của người khác trong xã hội mình đang sống. Đó chính là bước khởi đầu để có một Con Người Duy Dân.
Vũ Hoàng Anh Bốn Phương
Tháng 10 năm 2019 (Việt Lịch 4898)
Nguồn: https://nganlau.com/2020/02/24/ma-tien/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét