Sơ Lược Về Nền Tảng Nhân
Chủ
Ghi chú NL: Trong quá khứ, thế hệ đi trước nói nhiều về tư tưởng Duy Dân nhưng vẫn lập đi, lập lại lý thuyết mà không đem vào được trong đời sống thực tế. Bài viết này đem tư tưởng Duy Dân vào đời sống thực tế, chỉ rõ cho người đọc hiểu được thế nào gọi là nhất nguyên, thế nào gọi là đa nguyên dưới góc nhìn của Con Người. Đây chính là một trong những biện chứng, lý luận, nguyên lý sống của Con Người dưới góc nhìn của tư tưởng Duy Dân. Dĩ nhiên sẽ có người không đồng ý với lối giải thích Trinh-Bình-Hòa của tác giả đơn giản là tư tưởng Duy Dân là tư tưởng mở, được nhìn với nhiều góc cạnh khác nhau. Trinh-Bình-Hòa được tác giả diễn tả dưới góc cạnh qua kinh nghiệm thực tế bản thân để diễn giải ba chữ bên trên và cách diễn giải đúng vào thực tế đời sống của cá nhân tác giả, có thể vẫn chưa diễn đạt hết ý nghĩa của Trinh-Bình-Hòa nhưng không có nghĩa là sự diễn giải sai. Xin giới thiệu đến độc giả bài viết đem tư tưởng Duy Dân vào đời sống thực tế.
Thể chế chính trị là một thành phần đại diện cho nhân dân
để điều hành, cân bằng tất cả các phương diện đời sống xã hội, trước nhất là
cho đất nước, sau là cân bằng giữa những quốc gia trên thế giới với nhau.
Lấy "nhất nguyên" là nguyên tắc, cương thường
là những đặc tính và đặc định chung của xã hội loài người làm nền tảng cơ bản để
nhìn nhận được sự phân tầng tự nhiên, để thấy được sự đa nguyên là đặc tính tự
nhiên của xã hội loài người và cả thế giới tự nhiên.
Từ nhất nguyên để hiểu rõ về đa nguyên mới có thể xây dựng
được một thể chế chính trị có nền tảng vững chắc. Nhất nguyên và đa nguyên phải
hòa hợp nhưng không hòa tan, không hiểu mập mờ, lấy hai đặc định này làm nền tảng
xây dựng đời sống xã hội, trong đó yếu tố quan trọng nhất là xây dựng cơ chế
chính trị.
NHÂN LÀ NHẤT NGUYÊN - DÂN LÀ ĐA NGUYÊN. Đây là khái niệm
cơ bản mà một chính phủ chuẩn mực phải nắm được cốt tủy và thực thi.
Nhân là nhất nguyên, có nghĩa là nhân loại phải có cùng
những đặc điểm cơ bản, về chủng tộc, sinh sản, phát triển, trong quá trình sống
đó, có sự liên kết thành các giềng mối gia đình, giềng mối xã hội. Có những quyền
lợi và nghĩa vụ phải thực thi để có thể duy trì cá thể và tập thể, đó là đặc định,
là đặc điểm chung cho loài người, không phân biệt chủng tộc và quốc gia, nên gọi
là nhất nguyên.
Trong nhất nguyên đó, mỗi cá thể là một sự sống có tâm thức,
mà tâm thức là sự phát triển riêng biệt, cho nên các cá nhân có sự khác nhau về
nhận thức, sự khác nhau đó sẽ càng cách biệt khi các cá thể ở những địa phương
khác nhau, ở những quốc gia khác nhau. Vậy nên mới hình thành nhiều thành phần,
nhiều kết cấu về các cấu trúc phân bố trong xã hội, đó là điều căn bản để thấy
được, trong cái chung, có cái riêng và ngược lại, nên nói, dân là đa nguyên là
vậy.
Vậy nên, nhà nước là một thành phần quan trọng nhất để đại
diện cho những thành phần "đa nguyên" của quốc gia thì không thể nào
duy trì độc tài để điều hành được, đó là sai quy chuẩn ngay từ nền tảng. Lấy
"nhất nguyên" để làm cốt tủy vì phải hiểu được đặc tính loài người là
gì, từ đó mới hiểu rốt ráo quyền con người là thế nào, mới xây dựng một nền lập
pháp cốt chỉ để bảo vệ quyền này. Hành pháp, tư pháp phải từ quy chuẩn này mà
thực thi, trên nền tảng hiểu được dân là đa nguyên, phải linh động, rõ ràng và minh
bạch.
Hiểu được đạo lý và tính chất tự nhiên của xã hội loài
người, không khiên cưỡng áp đặt, từ đó áp dụng cho tất cả các phương diện khác
của xã hội. Hiểu được con người là yếu tố trung tâm, tự làm chủ thân tâm. Con
người hiểu được đời sống tự nhiên xung quanh mình, hòa hợp với thế giới tự
nhiên chứ không phải triệt tiêu tự nhiên, để từ đó xây dựng đời sống phù hợp với
các yếu tố trên. Đây chính là cốt tủy của một nền tảng Chính trị - Xã hội Nhân
Chủ. Một xã hội tồn tại với đặc tính: Trinh - Bình - Hòa.
- Trinh: Sự trung trinh trong đời sống vợ chồng, sự trung
kiên giữa con người với nhau trong đời sống xã hội.
- Bình: Sự công bình trong xã hội, con người được sống
trong xã hội luôn được tạo điều kiện phát triển ban đầu như nhau, mọi luật lệ đều
được áp dụng như nhau, không thiên vị. Mỗi cá nhân được tự do phát triển, khai
phóng tinh thần tùy vào khả năng bản thân.
- Hòa: Là sự sống có sự hòa hợp, kết hợp với nhau để cùng
phát triển. Sự phát triển dựa vào khả năng cá nhân, phân bố cấu trúc xã hội hài
hòa, đa dạng về ngành nghề. Con người tự do chọn lựa, tự do phát triển nhưng vẫn
có sự liên kết với nhau để phát huy hiệu quả hơn, chứ không phải phát triển dựa
trên sự tranh đoạt, triệt tiêu lẫn nhau.
Nếu xã hội bảo đảm được ba đặc tính trên thì sẽ phát triển
vượt bậc và đạo lý con người được gìn giữ, phát huy.
Một thể chế chính trị tồn tại chỉ vì tranh giành quyền lực
với nhau, tranh thủ dùng chính trị để đoạt lấy quyền lợi cho đảng phái, cho cá
nhân thì đó không gọi là thể chế chính trị, nó chỉ đơn thuần là kết cấu đời sống
theo bản năng của động vật.
Huỳnh Thị Tố Nga
Oct 9, 2024
Nguồn từ FB của Huỳnh Thị Tố Nga
Nguồn: https://nganlau.com/2024/10/15/so-luoc-ve-nen-tang-nhan-chu/